Có thực mới vực được đạo là gì? Liên hệ bản thân

Có thực mới vực được đạo” là câu tục ngữ được sử dụng nhiều trong đời sống hàng ngày. Dù vậy, không phải ai cũng hiểu hết hàm ý ẩn sâu bên trong của câu tục ngữ. Vậy nên, trong bài viết này ruaxetudong.org sẽ giải đáp chi tiết ý nghĩa câu có thực mới vực được đạo.

Có thực mới vực được đạo là gì?

Có thực mới vực được đạo là câu tục ngữ có nhiều nghĩa khác nhau
Có thực mới vực được đạo là câu tục ngữ có nhiều nghĩa khác nhau

Câu tục ngữ “có thực mới vực được đạo” được giải thích như sau:

  • “Thực” là từ Hán Việt, có nghĩa là đồ ăn, việc ăn uống; cũng giống như chữ “thực” trong thực đơn, thực khách,…Thực ở đây có nghĩa là thiết thực.
  • “Đạo” có nghĩa là đạo đức, đạo lý hoặc đạo phái.

Câu nói “có thực mới vực được đạo” được hiểu một cách đơn giản là lời nhắn nhủ chúng ta cần phải ăn uống đầy đủ, có sức khỏe thì mới có thể làm việc, giữ được “đạo”. Theo nghĩa đen, nghĩa của câu có thực mới vực được đạo thì đề cao và coi trọng việc ăn uống, có ấm no thì mới vực được “đạo”

Từ giải thích câu có thực mới vực được đạo trên, mọi người sẽ thấy câu nói đề cao giá trị của việc ăn uống trong đời sống hàng ngày. Nhưng câu nói này vẫn còn mang ý nghĩa khác. Đó là đời sống vật chất phải được đáp ứng thì ta mới có thể yên tâm giữ nguyên tắc, đạo lý làm người rồi mới đến những thứ khác. Nói rộng hơn là phải thể hiện những cái thiết thực, cái cụ thể thì người khác mới tin và noi theo.

Ý nghĩa câu nói có thực mới vực được đạo còn là lời nhắc nhở, trong cuộc sống cần phải ưu tiên những nhu cầu căn bản, thiết thực sau đó mới nghĩ đến những thứ không thiết yếu khác. Ví dụ như khi làm ra của cải, vật chất thì chúng ta phải lo “cơm áo, gạo tiền” trước rồi mới nghĩ đến vui chơi, sắm cửa. Tục ngữ “có thực mới vực được đạo” là câu nói nêu cao vai trò của vật chất so với ý thức.

Ý nghĩa của câu có thực mới vực được đạo trong Phật giáo

Bạn có biết có bao nhiêu cách ăn uống không? Lâu nay, mọi người đều nghĩ rằng, con người chỉ có thể ăn uống bằng miệng nhưng trong quan niệm Phật giáo, có đến 4 cách ăn, cụ thể:

  • Cách ăn kiểu “đoàn thực”: Đoàn ở đây có nghĩa là thức ăn được vo tròn lại rồi đưa vào miệng. Đây là cách ăn đúng, hợp lý để bảo vệ sức khỏe. Ngoài ra, chúng ta cần phải phân biệt đâu là thức ăn lành mạnh, đâu là thức ăn chứa độc tố. Việc ăn uống không khoa học để lại nhiều hậu quả về sau.
  • Cách ăn kiểu “xúc thực”: Có nghĩa là những gì ta tiêu thụ bằng 5 giác quan là mắt, mũi, tai, thân và ý. Mắt tiếp xúc với hình sắc, tai là âm thanh, mùi là mùi hương, thân là cảm giác, ý là pháp trần.
  • Cách ăn kiểu “tư niệm thực”: Là những hoài bão to lớn, những ước mơ, những hoài vọng sâu xa của bản thân đang được ấp ủ thực hiện.
  • Cách ăn “thức thực”: Là những cái bên ngoài môi trường đang sống, tác động trực tiếp đến tâm thức của mỗi người. Khi bạn sống và làm việc trong môi trường lành mạnh, nhiều người tốt thì tâm thức sẽ tốt và ngược lại.

Theo quan niệm Phật giáo, có 4 cách ăn trong đó có 3 cách ăn thuộc dạng tinh thần. Vậy nên, cách ăn theo nghĩa đen, ăn để no là đoàn thực còn những cách ăn kia mới có giá trị sâu sắc.

Ý nghĩa có thực mới vực được đạo trong Triết học

Ý nghĩa có thực mới vực được đạo trong Triết học
Ý nghĩa có thực mới vực được đạo trong Triết học

Trong triết học, câu tục ngữ “có thực mới vực được đạo” thể hiện nội dung “vật chất quyết định ý thức”. “Thực” ở đây đại diện cho cái thiết thực, “đạo” đại diện cho cái ý thức.

Theo tạp chí Triết học, nhân dân lao động còn thể hiện tư tưởng duy vật của mình trong việc nhìn nhận và giải quyết vấn đề đời sống xã hội. Đó là chủ nghĩa duy vật trực quan, chất phát, xuất phát từ chính kinh nghiệm.

Quan điểm duy vật đó được thể hiện một cách đơn giản, có thực mới vực được đạo.

giải nghĩa câu có thực mới vực được đạo. Thực có nghĩa là cơ sở kinh tế, là đời sống vật chất, là tồn tại xã hội còn “đạo” là sự nghiệp, lý tưởng hoạt động, đời sống tinh thần, ý thức xã hội.

“Thực” vực “đạo”  nghĩa là vật chất quyết định tinh thần, tồn tại xã hội sẽ quyết định đến ý thức.

Công dung ngôn hạnh là gì? Phụ nữ công dung ngôn hạnh hiện đại

Có thực mới vực được đạo trong đời sống ngày ngay

Người Việt Nam rất coi trọng việc ăn uống nên mới có câu “trời đánh còn tránh miếng ăn”. Để duy trì sự sống, việc ăn uống luôn được ưu tiên số một. Đó cũng là lý do vì sao từ ăn lại được sử dụng để ghép lên đầu những từ khác như ăn chơi, ăn học, ăn tiêu,…

Con người cũng giống như các loài vật, để sinh tồn thì không thể thoát khỏi vấn đề ăn uống. Ăn để có năng lượng, có năng lượng thì mới có thể duy trì sự sống, làm việc. Nhu cầu ăn uống là bản năng hoàn toàn tự nhiên, “khi đói thì đầu gối cũng phải bò” hay “muốn ăn thì phải lăn vào bếp”.

Ăn uống còn là nét đẹp văn hóa
Ăn uống còn là nét đẹp văn hóa

Ở Việt Nam và nhiều quốc gia khác trên thế giới, ăn uống còn là nét đẹp văn hóa. Người Hàn quan niệm “dù thăm núi kim cương cũng phải sau khi ăn” còn người Việt lại quan niệm “có thực mới vực được đạo”. Mỗi dân tộc, vùng miền,,…đều có nghệ thuật ăn uống khác nhau. Điều này tạo nên ý nghĩa lớn trong đời sống vật chất, tinh thần trong xã hội ngày nay.

Xưa kia, nhà yêu nước Phan Chu Trinh cũng đã nêu ra 3 chuẩn mực xây dựng đời sống con người đó là hậu dân sinh, khai dân trí, chấn dân khí. Hậu dân sinh là làm cho đời sống nhân dân ấm no, khai dân trí là mở mang kiến thức, trình độ học vấn còn chấn hưng dân khí là khí phách của con người. Vậy nên, ta mới hiểu được vai trò của “ngọc thực”.

Chủ nghĩa duy vật cũng rất rõ ràng, vật chất sẽ quyết định tới ý thức, tinh thần. 

Tổng hợp các câu tục ngữ, thành ngữ mượn chuyện ăn uống gửi gắm bài học

Kho tàng tục ngữ, thành ngữ Việt Nam rất đa dạng, có thể dễ dàng tìm thấy những câu nói bàn về vấn đề ăn uống, tương tự như câu “có thực mới vực được đạo”, đó là:

  • Bệnh từ miệng vào, họa từ miệng ra (Câu nói khuyên chúng ta phải cân nhắc chế độ ăn uống để giữ gìn sức khỏe và cẩn thận với những lời mình nói ra)
  • Trời đánh tránh bữa ăn (Nói đến tầm quan trọng của việc ăn uống, đến ông trời muốn phạt cũng phải tránh bữa ăn).
  • Tham thực thì cực thân (Tham lam bất cứ điều gì cũng đều không tốt, nhất là tham ăn. Chỉ nên ăn uống vừa đủ thì mới tốt)
  • Đói đầu gối phải bò. (Khi đứng trước cái đói, con người luôn tìm cách xoay xở)
  • Ăn thật làm giả. (Phản ánh những người luôn lười biếng dối trá, muốn hưởng thụ nhưng chỉ làm việc qua loa)
  • Một miếng khi đói bằng gói khi no. (Nói lên sự trân quý của mọi thứ khi khó khăn)
  • Nhai kỹ no lâu, cày sâu tốt lúa. (Ăn uống cũng cần phải có phương pháp, khi ăn không nên vội vàng.)
  • Nam thực như hổ, nữ thực như miêu. (Đàn ông con trai có sức ăn lớn như hổ, phụ nữ thường ăn ít hơn)
  • Ăn như rồng cuộn, làm như cà cuống lội nước. (Chỉ những người ăn nhiều nhưng lại làm ít)
  • Bớt bát mát mặt. (Ăn tiêu dè sẻn, ăn tiêu ít thì đỡ phải lo lắng)
  • Học ăn, học nói, học gói, học mở. (Nói về tầm quan trọng của việc học, trong đó có việc ăn uống)
  • Ăn nhịn để dành. (Chỉ một số thói quen của người xưa, hay để dành, chắt chiu để phòng khi bất trắc.)
  • Ăn như mèo. (Chỉ những người ăn ít, chỉ ăn một chút giống như mèo ăn cơm.)
  • Ăn vụng không biết chùi mép. (Chỉ những người làm việc xấu nhưng để lại sơ hở)
  • Ăn cháo đá bát. (Phê phán những đối tượng vong ơn bội nghĩa)
  • Ăn có nhai, nói có nghĩ. (Nhắc mọi người nên cẩn thận trước lời ăn và tiếng nói)
  • Ăn không lo của kho cũng hết. (Không có cái gì là vô hạn, cần phải biết cân nhắc, tính toán và tiêu dùng có kế hoạch)
  • Ăn lấy thơm lấy tho chứ không lấy no lấy béo. (Ăn uống là để lấy vị, để biết, để thưởng thức chứ không phải để no bụng)

Hy vọng rằng, các thông tin có trong bài viết “Có thực mới vực được đạo là gì? Liên hệ bản thân” sẽ giúp ích với bạn. Truy cập ruaxetudong.org để cập nhật thêm nhiều thông tin hữu ích khác.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *